Tuy nhiên, phía WB vừa thông báo sẽ rút lại khoản tiền còn lại (chưa sử dụng hết) nếu đến hết tháng 8 phía Việt Nam không hoàn thành những công việc quan trọng để đẩy nhanh tiến độ thực hiện dự án.
Số tiền trên được WB cho Việt Nam vay từ trước năm 2000. Do tiến độ giải ngân quá chậm, nên đến năm 2000, WB và Chính phủ Việt Nam ký một hiệp định điều chỉnh thời gian “đóng” hiệp định là đến tháng 6/2005. Thời gian 5 năm 6 tháng cũng đã trôi qua, thế nhưng khối lượng công việc của toàn bộ dự án mới chỉ đạt được 60% và tiến độ giải ngân cũng chỉ đạt 50%.
Tháng 4, WB tổ chức kiểm tra và cũng đã đồng ý ký gia hạn thêm thời gian cho vay vốn để thực hiện dự án đến hết tháng 12/2007, ưu ái hơn là trong thời gian gia hạn này, toàn bộ kinh phí thực hiện dự án được sử dụng 100% nguồn vốn vay, không cần phải có 9% vốn đối ứng trong nước như trước. Tuy nhiên, WB cũng đưa ra điều kiện: Phải hoàn tất 100% tiến độ đền bù giải tỏa và công tác tái định cư liên quan đến dự án, đồng thời phần xây lắp phải xong trước tháng 6/2007.
Thời gian chỉ còn hơn 1 tháng, nhưng công tác đền bù giải tỏa của dự án vẫn đang giậm chân tại chỗ, nhất là trên địa bàn 2 tỉnh Trà Vinh, Bạc Liêu. Quá xót ruột, Bộ NN-PTNT vừa có văn bản hối thúc các tỉnh nằm trong dự án: Nếu hết tháng 8, tỉnh nào chưa thực hiện xong phần đền bù giải tỏa thì hạng mục công trình nằm trên địa bàn tỉnh đó sẽ bị cắt. Dẫu biết đây là cách thể hiện sự... nóng ruột, nhưng đã quá muộn. Bởi hơn ai hết, Bộ NN-PTNT và lãnh đạo các địa phương có liên quan đã biết chắc rằng không thể nào hoàn thành kịp thời gian, và đây cũng là lần gia hạn cuối của WB.
Theo Người Lao Động, như vậy là VN có tiền trong tay mà không biết xài. Trong khi đó, nguồn vốn này rất có ý nghĩa đối với các công trình thủy lợi ở ĐBSCL trong thời điểm hiện nay. Bởi trong năm 2005, hàng loạt công trình thủy lợi trọng điểm, sử dụng vốn ngân sách phải “trùm mền” do không có nguồn đầu tư.
