Năm nay, mình 26 tuổi. Hôm nay, mình muốn gửi tâm sự đến mọi người để giúp mình tìm ra câu trả lời đang vướng mắc. Câu chuyện bắt đầu khi mình là sinh viên đại học năm thứ 2. Vì mất ba khi 11 tuổi, mẹ là giáo viên mầm non nên phải chạy ngược xuôi kiếm tiền lo cho hai anh em mình ăn học, nhất là mình còn học đại học nữa. Mình thương mẹ lắm nên chỉ mong học cho mau để tìm việc làm phụ mẹ.
Trong lúc buồn vì người yêu bỏ mình đi yêu người khác, anh (chồng hiện tại của mình) xuất hiện và rất thương mình. Mình như vớ được cái áo ấm khi bị "lạnh" vậy đó. Anh đã đòi cưới mình dù mình còn đang đi học. Vì nghĩ mẹ đã quá cực khổ và vì buồn nên mình đồng ý, trong khi mình không yêu anh ấy. Mình nghĩ nếu lấy người yêu mình thì sẽ hạnh phúc dù mình không yêu người ta. Nhưng mình đã đi sai.
Khi cưới về, mình đã ngừa thai để học cho xong. Sau này, khi tốt nghiệp, mình mới có thai và sinh em bé. Khi bé được 12 tháng, mình gửi bé cho bà nội nuôi để đi làm vì hai vợ chồng còn phụ thuộc gia đình chồng rất nhiều, thậm chí không có tiền nuôi con. Mình phải về xin thêm mẹ ruột nữa.
Mình đi làm ở một công ty bất động sản nhưng trong 1 tháng đầu đi làm, ngày nào về, mình cũng bị chồng chửi, sỉ nhục rất thậm tệ. Anh ấy nghĩ mình đi làm để lấy cớ đi chơi, đi cặp trai và bỏ bê con cái. Rồi anh ấy đánh mình và không cho mình đi làm. Vì thương con nên mình nghỉ việc và ở nhà nuôi con. Tiền bạc túng thiếu, mình phải bán nhẫn cưới để mua sữa cho con.
Đến khi bé được 2 tuổi và đi học, mình cũng cố gắng xin vào nhà nước làm vì nghĩ như vậy, anh ấy sẽ không chửi và bắt nghỉ việc nữa. Tuy làm nhà nước lương thấp nhưng thời gian ổn định, mình có thể lo cho con và mình nghĩ anh ấy đồng ý. Nhưng không ngờ, anh ấy vẫn không thay đổi. Mình đau khổ vô cùng. Anh ấy tìm đủ mọi cách để mình nghỉ việc: chửi bới, hành hạ, thậm chí đánh mình tới rách đầu, khâu 7 mũi và biến dạng khuôn mặt.
Mình xin gia đình chồng về nhà mẹ đẻ ở để có thể tiếp tục đi làm nhưng hơn 1 tháng nay, sau khi đánh mình một trận gần chết và mình về mẹ ở thì anh ấy không hề xin lỗi mà chỉ gọi điện, nhắn tin chửi mình thêm thôi. Trước thái độ đó, mình chỉ nói với anh rằng nếu không tin tưởng và yêu nhau nữa thì nên ly dị. Anh ấy đồng ý nhưng bắt mình phải viết đơn.
Trong lúc này, mình rất bế tắc vì không tìm được lời khuyên nào hết. Nếu ly dị, người buồn nhất là mẹ mình, người đau khổ nhất là con mình. Còn nếu không ly dị mà về sống với nhau, liệu lần sau mình còn giữ được mạng sống vì anh ấy đánh rất dã man? Mình rất sợ.
Bây giờ mình không dám gặp anh ấy. Nếu mình nghỉ việc, liệu anh ấy có thay đổi không? Công việc mình đang làm không phải dễ có được. Mình muốn anh ấy thay đổi, hiểu và biết cái sai của anh. Có như vậy, cả hai mới sống với nhau được. Mình không muốn con mình chứng kiến cảnh ba mẹ đánh nhau hoài vì lần nào xung đột, bé cũng đều phải chứng kiến. Đau khổ tột cùng và bế tắc lắm. Mình rất mong có được câu trả lời và lời khuyên tốt nhất để mình không phải đi sai nữa. Chân thành cám ơn!
T.M
* Gửi tâm sự của bạn về changnang@ngoisao.vnexpress.net để độc giả chia sẻ, gỡ rối.