![]() | ||
Năm 1994, Lê Thanh Tùng (23 tuổi, sống tại ấp Phước Trung - Châu Thành - Kiên Giang) cưới cô vợ tên Liên, sinh được một con trai đặt tên là Lê Thanh Lâm. Khi đứa con 2 tuổi, Tùng mắc chứng lười biếng và nghiện rượu, tháng nào cũng say đủ 30 ngày. Liên can ngăn, góp ý, Tùng không nghe lại dựng chuyện ghen tuông nghi vợ ngoại tình. Không chịu nổi cuộc sống địa ngục với người chồng quá tệ, Liên uống thuốc trừ sâu tự vẫn. Năm 2000, Tùng lấy thêm một vợ kế tên Đặng Thị Thẹn và có thêm đứa con 3 tuổi. Từ cuối tháng 9/2004, Tùng đưa vợ con đến ở nhờ bên ngoại ở ấp Xẻo Lá B - Đông Thạnh - An Minh. Trong thời gian chị Thẹn sinh con thứ 2, mỗi đêm Lâm phải thay mẹ kế ngồi hầu rượu cho cha đến khuya. Bố ăn nhậu, con thường xuyên bị bố cho ăn đòn và mắng chửi. Chị Thẹn tuy mới sinh nở nhưng Tùng cũng không bỏ qua chuyện đánh, chửi chị.
Với khuôn mặt tím tái vì say rượu, Tùng xách chiếc bao nhốt đứa con ruột của mình ra bờ sông. Hắn vận sức cố ném chiếc bao ra xa, sau đó phủi tay đứng chờ cái bao chìm hẳn xuống nước mới dửng dưng quay lên nhà. Lúc này cháu Trần Thị Thủy, 12 tuổi, thường ngày chơi chung với Lâm chứng kiến từ đầu hành động của Tùng đã hô hoán lên: “Má ơi, dì Bảy ơi, dượng Bảy thẩy thằng Lâm xuống sông rồi”. Sau đó, Thùy nhảy xuống sông mò vớt cái bao lên. Chị Đặng Thị Dình (mẹ Thùy) và chị Thẹn từ trong nhà nghe Thùy la vội nhảy ùm xuống sông tìm cách cứu cháu Lâm. Do sông sâu, rộng hơn 10 m, nước chảy xiết rất khó lặn nên họ trồi lên kêu la thảm thiết cầu cứu. Bà con trong xóm đổ ra hò hét vang động. Tên Tùng lúc này mới ý thức được tội ác vừa gây ra, hắn cùng với nhiều người khác vội vã lặn xuống sông... Khoảng 10 phút sau, chị Thẹn lôi được cái bao từ dưới đáy sông lên. Mọi người ập vào hối hả xé bao, cắn dây. Nhưng cháu Lâm đã tắt thở. Ngày 30/12/2004, Công an huyện An Minh, Kiên Giang, đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can và ra lệnh tạm giam Lê Thanh Tùng. |