Cặp vợ chồng trung niên ở Vũ Hán, nơi Covid-19 khởi phát, đã tự mình chiến đấu với cơn sốt dai dẳng vào đúng thời điểm khó khăn nhất của thành phố hồi cuối tháng 1 và đầu tháng 2, khi các bệnh viện đều chật kín người và thiếu các bộ kit xét nghiệm.
Phải hai tuần sau khi có những triệu chứng mà Lu cho rằng mình bị cảm, căp vợ chồng mới được xác nhận đã nhiễm virus và được đưa vào bệnh viện. Lúc này Lu, 45 tuổi, đã sốt liền 13 ngày.
"Ngày qua ngày, tôi ở nhà, bệnh viện thì hết giường. Cảm giác như thể đang chờ cái chết đến", Lu nói.
Vợ anh, người làm việc ở siêu thị và bị nhiễm bệnh trước, thì đỡ mệt hơn Lu, tuy nhiên trải nghiệm của cô cũng bị kịch không kém. Cô bị ốm phải nằm nhà suốt 18 ngày, tiếp đến là nhập viện hai tuần, sau đó dương tính lần hai trong lần cách ly sau khi ra viện. Cô nhập viện thêm 16 ngày, và hiện cách ly lần hai.
Giới chức Trung Quốc đưa các bệnh nhân đã khỏi bệnh vào các trung tâm cách ly để đề phòng tái nhiễm. Sau khi họ được về nhà, sẽ tiếp tục phải cách ly tại nhà thêm hai tuần nữa.
Vũ Hán ghi nhận 50.000 ca nhiễm kể từ khi dịch Covid-19 khởi phát hồi cuối tháng 12/2019. Hầu hết những người này đều đã hồi phục, trong khi có 2.500 người chết và 500 người vẫn đang được điều trị ở bệnh viện.
Lu đã kết thúc khoảng thời gian cách ly 28 ngày và đã khỏe mạnh, nhưng anh vẫn chưa thể đến nhiều nơi bởi mã sức khỏe của anh - một mã QR do nhà chức trách Trung Quốc lưu lại về tình trạng của một người liên quan tới virus - hiện vẫn có màu đỏ, nghĩa rằng anh vẫn là nhóm đối tượng rủi ro cao và phải hạn chế đi lại.
"Về mặt lý thuyết, bây giờ đáng lẽ mã của tôi nên được đổi thành màu xanh, bởi nếu không có nó, tôi chẳng thể đi tới bất cứ đâu", Lu nói.
Vũ Hán bị phong tỏa nghiêm ngặt từ ngày 23/1 nhằm kiểm soát virus lây lan trên diện rộng. Kể từ cuối tháng trước, việc đi lại trong thành phố đã dần quay trở lại như trước kia do không còn ca nhiễm mới.
Tuy nhiên Lu vẫn phải đặt mua các đồ thiết yếu hằng ngày qua mạng và yêu cầu người ta giao chúng đến tận cửa. Chính quyền thành phố vẫn theo dõi tình trạng sức khỏe của anh bằng cách tiến hành vài lần xét nghiệm axit nucleic trong thời gian cách ly, nhưng anh muốn được xét nghiệm vi tính cắt lớp phần phổi và xét nghiệm máu để chắc chắn rằng mình đã hồi phục 100%. Thế nhưng hiện mã y tế của anh vẫn có màu đỏ, chưa chuyển màu xanh, vì thế anh không thể làm việc đó.
"Tất cả những chuyện này đáng lẽ đã có thể tránh được nếu các chuyên gia nói cho người dân biết điều gì đã xảy ra trước đó. Đáng ra mọi chuyện không nên diễn ra theo cách này. Nó gây ra ảnh hưởng lớn, gây tổn thất lớn tới cả nước, và từng cá nhân", Lu khẳng định, đề cập đến những tuyên bố trước đây từ nhà chức trách rằng virus không lây lan từ người sang người trong những ngày đầu dịch mới bùng phát.
Là nhân viên văn phòng tại một công ty nhà nước, Lu tin rằng anh nhiễm virus từ Li, người vợ 42 tuổi của mình. Li nhiễm bệnh cuối tháng 1 tại nơi làm việc.
"Các khách hàng đến không đeo khẩu trang, kể cả các nhân viên tại siêu thị nơi cô ấy làm việc cũng thế", Lu nói. "Khi đó chúng tôi chưa có đủ thông tin, và cho rằng nó không nghiêm trọng đến thế. Có lần, tôi đeo khẩu trang đi tàu ngầm và mọi người tỏ ra ngạc nhiên. Họ nhìn tôi chằm chằm".
Kể cả sau khi Li bắt đầu sốt vào ngày 26/1, vợ chồng anh đều không nghĩ nguyên nhân là vì virus. Thay vào đó, họ cho rằng đó chỉ là bệnh cảm cúm thông thường.
"Dịch SARS hồi năm 2002 - 2003 chủ yếu xảy ra ở Quảng Đông và Bắc Kinh. Hồ Bắc cũng có vài ca, nhưng con số rất nhỏ. Lần này, chúng tôi cũng có cảm giác như thể nó là một căn bệnh ở rất xa chúng tôi, thứ gì đó chỉ có trên tivi. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng nó sẽ xảy đến với mình và gia đình mình", Lu nói.
Cặp vợ chồng không nhận ra mình mắc phải căn bệnh truyền nhiễm mới cho tới khi Li bị sốt liên tục vài ngày, sau đó Lu cũng có triệu chứng tương tự. Đến ngày 10/2 vợ chồng Lu mới được xét nghiệm virus. Ba ngày sau họ mới có kết quả.
"Thời điểm đó không có nhiều bộ kit xét nghiệm, như tôi biết thì mỗi ngày chỉ có 200 bộ. Chúng tôi làm gì may mắn được xét nghiệm sớm chứ?", Lu nói.
Trước đó, ngày nào Lu cũng tới các bệnh viện để lấy thuốc chống virus.
"Tôi biết chưa có thuốc đặc trị cho căn bệnh này, vì thế kiếm được một giường bệnh cũng đã là một sự khác biệt rồi. Nằm trong viện đồng nghĩa với việc ít nhất bạn có thể được cứu khi tình trạng bệnh đột nhiên chuyển xấu", Lu cho hay có người còn phải chịu đựng lâu hơn anh. "Tôi gặp một phụ nữ trong bệnh viện bị sốt suốt 22 ngày, ngày nào cũng đi từ nhà đến viện rồi từ viện về nhà vì không còn giường. Tôi đã rất sốc".
Lúc Lu nhập viện, vấn đề cân nặng và huyết áp cao cùng mức cholesterol trong máu cao đã khiến bác sĩ lo lắng. "Tồi tệ hơn, sau một tuần nằm viện, tôi lại mắc phải những vấn đề về sức khỏe mà trước đó tôi chưa từng có, chẳng hạn như viêm cơ tim và rối loạn chức năng gan. Những bệnh nhân khác trong phòng bệnh cũng mắc phải tình trạng này", Lu kể.
Nhờ được chăm sóc đúng hướng điều trị, Lu đã khỏi bệnh và hiện cảm thấy rất khỏe mạnh.
"Giờ đây tôi cảm giác cơ thể mình đã bình phục như trước khi nhiễm virus. Tôi không thấy nôn nao khó chịu hay gặp tác dụng phụ gì của thuốc cả", anh cho biết.
Khoảng 3 đến 10% các bệnh nhân ở Vũ Hán đã hồi phục Covid-19 nhưng lại tái nhiễm giống như Li, theo một nghiên cứu mới đây của các bác sĩ. Các chuyên gia nhận định lý do có thể là vì thời gian bệnh kéo dài và xét nghiệm cho kết quả không chính xác.
"Vợ tôi thực sự đã khỏe lên nhiều, kết quả chụp cắt lớp vi tính cho thấy tình trạng nhiễm trùng phổi cũng đã gần như không còn trong lần nhập viện đầu tiên. Nhưng con virus đã không rời khỏi cơ thể cô ấy", Lu nói.
Li quay trở lại bệnh viện sau khi lần kiểm tra lại cho kết quả dương tính. Lúc ra viện, cô tiếp tục được chuyển tới khu cách ly lần thứ hai hồi tuần trước.
Chính quyền Vũ Hán tháng trước tuyên bố lệnh phong tỏa sẽ được dỡ bỏ vào ngày 8/4, nhưng với Lu và Li, không rõ phải mất bao lâu nữa họ mới có được cuộc sống bình thường. "Mặc dù các công dân có mã y tế màu xanh được đi lại trong thành phố, vẫn còn có rất ít người đi lại trên đường trong những ngày này. Tôi đã liên lạc với cấp trên và họ bảo tôi hãy tiếp tục nghỉ ngơi ở nhà", Lu nói.
Hướng Dương (Theo SCMP)