- Trong bài viết mới đây trên trang cá nhân, chị nói đã gặp một sự cố trong đám cưới và bị ảnh hưởng tới sức khỏe. Đó là gì vậy?
- Sau khi ba dắt tôi lên sân khấu, tôi đứng được tầm hai phút chờ phụ huynh đôi bên lên phát biểu bắt đầu thấy chân rất lạnh vì khói trên sân khấu. Tôi mang giày cao gót hở mũi, trực tiếp tiếp xúc với khói. Khi ấy, tôi nghĩ mình có nguy cơ bị bỏng lạnh vì biết khí Nitơ dùng để làm khói rất độc. Nhưng tôi đang làm lễ không xử lý được, không thể đi ra chỗ khác và khói lạnh cũng đã tràn khắp sân khấu.
Tôi vẫn ráng chịu đựng để làm lễ cho xong. Nhưng tới lúc cảm thấy chân không có cảm giác gì nữa, tôi la để mọi người tắt khói lạnh. May mắn, khi đó có anh nhiếp ảnh đã nghe thấy và nhờ bên ban tổ chức tắt khói. Tuy nhiên, chân tôi khi đó đã rất đau, bị phỏng. Khi xuống sân khấu, tôi vẫn ôm hy vọng chân mình không bị bỏng nặng. Tới lúc tháo giày, tôi thấy rất đau rát.
Tôi sợ và khóc vì biết bỏng lạnh rất nguy hiểm. Sau đó, người nhà suy nghĩ về việc đưa tôi đi cấp cứu. Đồng thời lúc đó, một người từng gặp trường hợp này đã tư vấn tôi xịt thuốc để cấp cứu.
- Gặp sự cố bất ngờ, cảm xúc lúc đó của chị và chú rể như thế nào?
- Tôi không sợ nốt phỏng vì có thể chữa, nhưng khi đó chân tôi tê cứng hoàn toàn, tôi lo xa, sợ viễn cảnh phải cắt ngón chân vì hoại tử. Suy nghĩ tiếp theo là tôi không muốn dừng đám cưới vì phải nhập viện. Bởi vì chúng tôi có nhiều khách mời là bạn bè từ khắp nơi trên thế giới, là những người mà chúng tôi rất thương quý, là một trong những động lực để chúng tôi tổ chức cưới. Chúng tôi còn chuẩn bị sẵn tiết mục first dance (Vũ điệu đầu tiên) ở hôn lễ để biểu diễn trước những người thân thiết.
Lúc mọi người thuyết phục tôi đi cấp cứu, tôi từ chối vì thời gian chờ cấp cứu bằng thời gian tôi chờ thuốc đến. Vì thế, tôi tính khi xịt thuốc xong, tùy tình hình mới quyết định tiếp. Trong lúc chờ mua thuốc khoảng 40 phút, mọi người giúp tôi giữ ấm chân. Mãi sau này, khi tôi gặp bác sĩ ở khoa phỏng, tôi mới biết lúc xảy ra sự cố, tôi nên ngâm chân nước ấm khi chờ thuốc.
Mọi người trong gia đình đều giúp tôi, còn chồng tôi nắm tay tôi và liên tục an ủi: "Không sao đâu, có anh ở đây rồi". Anh không rời tôi nửa bước. Chồng rất quan tâm tôi, nếu ai đụng vào chân tôi hoặc làm gì đó khiến tôi đau, anh sẽ nhắc ngay. Chồng bình tĩnh hơn tôi rất nhiều, nói cho mọi người biết phải làm gì, truyền đạt mong muốn của tôi một cách rõ ràng khi xử lý sự cố.
- Khi chị bận rộn xử lý sự cố, MC lẫn mọi người đã 'chữa cháy' bên trong sảnh tiệc như thế nào?
- Khi xảy ra sự cố, ban tổ chức đóng cửa sảnh tiệc để khách mời không lo lắng, muốn càng ít người biết về sự cố càng tốt và cũng để họ ăn uống thoải mái. Chúng tôi bật nhạc cho khách mời nghe nhưng không biết thời gian chờ thuốc lại đến như vậy.
Sau đó, MC nói với tôi chương trình cần được tiếp tục và chúng tôi đã nhờ anh Thanh Duy, chị Lưu Hiền Trinh hát để tạo không khí cho tiệc. Hai anh chị rất đáng mến, hát sung và tạo không khí vui vẻ giúp chúng tôi. Nghe mọi người hát từ bên trong, tôi như được lên tinh thần, biết là sẽ không phải hủy đám cưới này vì mọi thứ đang được tiếp diễn.
- Bị bỏng lạnh và chân đau như vậy, tại sao chị vẫn quyết tâm thực hiện màn first dance cùng chú rể?
- Khi xịt thuốc xong, chân tôi có cảm giác trở lại và động đậy được. Tôi nói với mọi người rằng đám cưới chỉ có một ngày hôm nay, tôi muốn được vui hết mình. Tôi cũng biết, nếu mình nhảy, đôi chân có thể sưng hơn, nhức hơn nhưng đằng nào tôi cũng nhập viện ngày hôm sau nên tôi tự hỏi vì sao tôi không cố gắng hết sức mình để có một đám cưới đáng nhớ.
Hơn nữa, để có được màn first dance này, vợ chồng tôi đã bỏ nhiều công sức, trải qua 5 buổi tập. Chúng tôi từng nhảy rất cứng vì không bao giờ đi nhảy đầm, không đi club. Nhưng lúc mới tập, ở những giây phút đầu tiên, chúng tôi cảm nhận được sự lãng mạn. Khi ấy tôi hiểu vì sao trong phim người ta thường yêu nhau chỉ sau một điệu nhảy. Thậm chí, bạn biên đạo cũng nói khi chúng tôi nhảy, biên đạo cảm thấy chúng tôi đẹp đôi và cảm nhận được tình yêu từ chúng tôi.
Khi tôi nói với chồng về việc vẫn giữ màn first dance, anh đồng ý. Nếu là ngày bình thường, anh sẽ khó tính, không đồng ý nhưng ngày hôm đó, anh rất thương tôi, muốn tôi được vui nên chiều ý. Chúng tôi hiểu ý nhau, anh bế tôi, giúp tôi thay đồ vì tôi khó di chuyển. Tôi cũng không mang giày để tránh cọ xát vào vết thương, chỉ đi chân trần.
Khi biểu diễn trên sân khấu, tôi được người thân, bạn bè cổ vũ, động viên tinh thần rất nhiều. Tuy lúc đó chân tôi không có mấy cảm giác, tôi vui tới nỗi quên cả đau. Trong lúc nhảy, hai vợ chồng tôi cười tươi một cách vô lý vì khoảng khắc đấy vui quá (cười).
- Sau màn biểu diễn first dance, sự cố bỏng lạnh còn gây ảnh hưởng gì tới đám cưới của chị?
- Chúng tôi chia nhau đi, anh chào bàn nhà trai còn tôi chào bàn nhà gái. Vì khách mời đều là bạn bè thương quý nên tôi ráng chào bàn được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu. Tôi chống gót chân để đi, tránh dùng tới mũi chân, động tới vết thương. Sau tiệc, tôi tiếc nuối khi không chào bàn được khách bên nhà trai, cũng không thể chào bàn hết được nhà gái. Còn chồng tôi cũng không chào bàn được khách nhà gái.
Sau đó khoảng 7 ngày, chúng tôi có lễ cưới ở nhà trai tại Tây Bắc. Trước ngày ấy, tôi nghĩ chân mình sẽ sớm hồi phục, tôi sẽ đi lại được nhưng thực tế, tôi vẫn không thể di chuyển được. Thời tiết xứ lạnh Tây Bắc cũng ảnh hưởng không tốt tới quá trình hồi phục vết thương của tôi. Tôi không chủ quan với sức khỏe của mình nhưng về mặt tích cực, tôi cảm thấy rất may mắn vì có gia đình mình, gia đình chồng và chồng hỗ trợ, ở bên chăm lo và rất thương tôi. Tôi cũng rất thương chồng, gia đình vì khi tôi đau, mọi người phải đảm trách cả phần của tôi và rất vất vả.
Vì tôi đau nên trong đám cưới Tây Bắc, tôi ngồi từ đầu tới cuối. Đó là một kỷ niệm đáng nhớ. Tôi rất tiếc khi không thể đi chào bàn được vì khách mời đều là những người mà vợ chồng tôi thương mến.
Dù đám cưới diễn ra không được như mong muốn, chúng tôi vẫn cảm thấy hôn lễ là ngày vui nhất đời. Bởi vì đám cưới có sự xuất hiện của những vị khách rất yêu quý chúng tôi. Tôi hiểu mọi người đến không vì một đám cưới xa hoa, thỏa mục đích chiêm ngưỡng mà mọi người muốn đến để chúc phúc cho chúng tôi. Khi thấy tôi không đi đứng được, mọi người đều thương, hỏi thăm chứ không đánh giá gì. Vợ chồng tôi cũng quay vài video giỡn, đùa vui hôm đó. Nói chung, tôi thấy ngày cưới, cô dâu chú rể phải vui, thương nhau, cần xác định tinh thần từ trước là sẽ luôn có sự cố nào đó phát sinh trong đám cưới.
- Chị đang điều trị vết thương bỏng lạnh như thế nào?
- Ban đầu, chân tôi hơi sưng. Khi ấy, mọi người chỉ nghĩ tôi cần xức thuốc, nghỉ ngơi một thời gian, chân sẽ bình phục. Nhưng trong quá trình di chuyển của nhiều ngày sau, bọng nước ở chân ngày càng to và tím. Vì sự cố này, tôi cũng không đi làm được. Tôi phải hủy các công việc quay hình cho Tết, sự kiện cuối năm.
Sáng 12/12, tôi nhập viện. Ngón chân tôi hồng hào nhưng bọng nước ở ngoài bị hoại tử nên có màu tím. Vì vậy, bác sĩ phải điều trị bằng cách cắt, mở hẳn vết thương để loại bỏ da chết, giúp vết bỏng lành từ từ. Bây giờ, tôi được bác sĩ chỉ định nằm nghỉ ngơi, uống kháng sinh, tiêu viêm để vết thương chóng lành, tuân thủ lịch tái khám, còn lại không phải xử lý gì nhiều.
- Theo chị, các cô dâu khác nên làm gì để tránh sự cố tương tự?
- Khi nhập viện, tôi được biết có rất nhiều trường hợp vũ công, nghệ sĩ, nhà tổ chức chương trình bị bỏng lạnh do khí Nitơ sân khấu. Để phòng ngừa sự cố này, tốt nhất cô dâu chú rể không nên sử dụng cách tạo khói này. Nếu có, bạn phải đảm bảo tuân thủ rất nghiêm về khoảng cách. Khí Nitơ chỉ nên phun từ cánh gà về hai phía sân khấu, còn cô dâu chú rể hoặc nghệ sĩ phải đứng ở giữa sân khấu, cách vị trí xịt khói rất xa mới không bị ảnh hưởng.
Tôi mong muốn bây giờ mỗi khi dùng khói lạnh để tạo hiệu ứng sân khấu, bản thân cô dâu chú rể phải nghĩ, bản thân người set up sân khấu cũng phải nghĩ để tính toán vị trí tối ưu, đảm bảo an toàn nhất có thể, tránh tình huống đáng tiếc như tôi gặp phải.
Cách xử lý khi điều trị bỏng lạnh
Bỏng lạnh xảy ra khi đá hoặc các vật cực lạnh khác tiếp xúc và làm hỏng mô da. Nước trong tế bào da đóng băng, tạo thành các tinh thể băng sắc nhọn có thể làm hỏng cấu trúc tế bào da.
Bỏng lạnh có thể gây ra các triệu chứng sau: tê tái, đau đớn, da đỏ, sẫm, trắng hoặc xám, ngứa ran, phồng rộp.
Bước điều trị ban đầu của bỏng lạnh là làm ấm da từ từ để đưa da trở lại nhiệt độ trước đó. Thực hiện theo các bước sau để xử lý vết bỏng lạnh:
- Loại bỏ vật gây thương tích hoặc tránh xa nguồn lạnh.
- Loại bỏ quần áo ướt và mảnh vụn từ bất kỳ vùng da nào bị tổn thương.
- Không chạm hoặc chà xát khu vực này, vì điều này có thể gây ra thiệt hại lớn hơn.
- Ngâm vùng da bị ảnh hưởng trong nước ấm, không nóng trong 20 phút. Lặp lại quy trình này nếu cần, nghỉ 20 phút giữa mỗi lần ngâm.
- Đắp chăn hoặc gạc ấm, cũng như ngâm mình trong nước ấm.
- Nếu vết bỏng phát triển thành vết phồng rộp hoặc vết thương hở, hãy làm sạch vết bỏng bằng bình xịt vết thương trước khi băng lại.
Tuy nhiên, hãy liên hệ với bác sĩ nếu bạn nhận thấy bất kỳ triệu chứng nào của vết bỏng lạnh như dưới đây:
- Da chuyển sang màu tối, trắng nhợt nhạt hoặc xám thay làn da bình thường
- Da tê và không ngứa ran trong quá trình điều trị bằng nước ấm
- Phần cơ thể bị ảnh hưởng không hoạt động như bình thường
- Mụn nước đầy máu
Đây có thể là triệu chứng của tổn thương mô nghiêm trọng cần điều trị. Luôn đi khám bác sĩ nếu vết thương sâu, chảy máu nhiều hoặc có dấu hiệu nhiễm trùng như tấy đỏ, sưng hoặc nóng.
Theo Elastopast
Hằng Trần thực hiện